Flavors Vietnam 2023
01/06/2023

4 bài học đắt giá nghiệm ra từ đam mê #1

Xin chào các bạn, xin được giới thiệu, anh tên là Nguyễn Hữu Trí. Chào mừng các bạn đến với...
Đã sao chép
Đã lưu

Xin chào các bạn, xin được giới thiệu, anh tên là Nguyễn Hữu Trí. Chào mừng các bạn đến với chuyên mục Quéo’s Health – Nơi anh chia sẻ những câu chuyện chạy bộ đầy drama và những rút tỉa thẳng, thấm, thô, thật mà anh đã trầy trật học hỏi để có thể duy trì được lối sống năng động đều đặn và bền vững như ngày hôm nay.

Bài viết ngày hôm nay anh xin chia sẻ những cảm xúc, những nhận thức và trải nghiệm sau khi vượt qua 100km của giải đua Vietnam Mountain Marathon.

Tuy anh là dân chạy bộ nhưng bài viết này sẽ không có ý định kêu gọi các bạn đi chạy bộ giống anh, mỗi người đều có 1 sở thích riêng và anh thật tâm tôn trọng điều đó. Nếu có 1 điều anh muốn nhắn nhủ thôi thì đó là nghiêm túc theo đuổi đam mê của mình, mày mò khám phá và chinh phục những giới hạn mới để rồi vỡ ra những bài học rất chân thật cho bản thân. Trong cuộc đua lần này, anh cũng đã có vài bài học giống vậy, xin được chia sẻ với các bạn.

Khi đam mê chỉ lối

2 lý do khiến anh đam mê chạy bộ

Anh có rất nhiều sở thích như là đánh cầu lông, đàn ghita, thổi hamonica nhưng có 2 lý do anh vẫn duy trì chỉ riêng chạy bộ, đặc biệt là chạy trail (chạy bộ địa hình) mới có thể giữ anh lại: Thời gian linh hoạt và cơ hội kết nối sâu với bản thân:

+Thời gian linh hoạt: Khi công việc và thời gian rảnh của anh trở nên kín hơn thì việc book sân tập, tìm bạn trở nên khó khăn. Khi đó chạy bộ trở thành 1 bộ môn linh hoạt khi anh có thể tập bất cứ lúc nào, bất cứ đâu và không cần phải phụ thuộc vào ai cả.

+Cơ hội kết nối sâu với bản thân: Điều tuyệt vời của thể thao là khi bước vào cuộc chơi, ta sẽ được rũ bỏ hết những vị thế xã hội, bằng cấp, chức vụ sự ảnh hưởng của mình. Sau 20 tiếng đồng hồ vật lộn, đơn độc chiến đấu tả tơi với con quái thú 100 cây số đó giữa rừng núi thì chúng ta sẽ sớm nhận ra suy cho cùng trong cuộc sống giữa trập trùng khó khăn thì chúng ta chỉ có thể nương tự vào bản lĩnh tự thân của mình.

“Con chim dám đậu trên cành cây khô, không phải vì nó đặt niềm tin vào cành cây mà vì nó có niềm tin vào đôi cánh của mình”

Đam mê đem những con người xa lạ lại gần nhau

Những ánh mắt sát thủ và cơn mưa lớn

Khoảnh khắc mà bọn anh bắt đầu cuộc đua từ quảng trường thị trấn Sapa ra vạch xuất phát thì 250 vận động viên tham gia cự ly 100km ngày hôm đó giống như là 250 sát thủ chuẩn bị bước vào đấu trường sinh tử. Dĩ nhiên đây là cuộc đua để thách thức và vượt qua chính mình nhưng sau cùng nó vẫn là cuộc đua với những chân chạy máu mặt đến từ khắp nơi trên cả đất nước.

Cuộc đua khởi đầu với cơn mưa như trút nước, mưa liên tục nhiều tiếng liền, biến cả con đường thành 1 bãi lầy trơn trượt. Cứ lên 2 bước là mình bị trượt lại 1 bước, đến nỗi có những lúc mà anh phải lấy 2 tay bấu vô cỏ mới có thể trượt qua được những con dốc đó. Vượt qua đoạn đường là tất cả ý chí, tinh thần bị vắt kiệt. Quần áo, giày vớ bị ướt sũng, trời lạnh lại còn mệt, sự hoang mang của tất cả những vận động viên tham gia cứ thế lớn dần.

Và rồi cái gì đến cũng phải đến, Tẹtt … anh trượt chân bay nguyên người xuống dưới suối, nằm sõng soài trên mặt đất. Và đó là khi điều kỳ diệu xuất hiện. 1 runner từ phía sau chạy lên, thấy anh nằm dưới suối thì ảnh vô tấn, lấy thế và rồi chìa tay kéo bật anh lên mặt đất. Hỏi han anh có ok không, anh loáng choáng gật đầu và nhìn ảnh đi tiếp.

Sự biết ơn trong hoàn cảnh ngặt nghèo nhất

Anh đứng dậy, tiếp tục chạy nhưng được 1 tí lại trơn trượt, xoạch .. xoạch .. xoạch … Nghe tiếng động này, anh chàng đó dừng và quay ngược lại chỗ anh. Anh ta tiến đến và nhìn thẳng vào anh: “Đây không phải là lúc bạn chạy nhanh, đây là lúc bạn phải lấy lại tinh thần thì mới có thể chạy tiếp được.” Anh bình tĩnh trở lại, nhìn thẳng vào ánh mắt đầy sự tin tưởng của anh ấy, và rồi ảnh gật đầu chạy tiếp.

Anh định thần lại, đứng lên chạy chậm được 1 khoảng anh mới chợt nhận ra tất cả những cái sự hoang mang lo sợ trước đó đã biến mất hết.

Càng về sau trong buổi chạy đó, cái sự động viên rồi chia sẻ dinh dưỡng, push nhau nó hiển nhiên trên đường chạy. Cái thử thách nó vắt kiệt ý chí tinh thần sức mạnh của anh nó dạy cho anh cái bài học trong những khoảnh khắc nghiệt ngã nhất, đó là lúc hơn bất cứ khi nào chúng ta phải quan tâm và giúp đỡ những người xung quanh bởi vì cái hành động đó sẽ giúp mình có được cái sự bình an và vượt qua cái nỗi sợ bên trong của chính mình để tiếp tục đi về phía trước.

Bạn nào tò mò lúc đó anh đã hoảng sợ và hoang mang như thế nào thì có thể xem chi tiết tại đây nha:

Dành cho các bạn đang có nhu cầu tìm hiểu thêm về các khóa học trong học viện AYP của anh Trí thì có thể truy cập Tại đây.

Tiếp tục chủ đề này, chúng ta đến với Phần 2 nhé.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *